Tháng mười về, thu nồng nàn, e ấp trong màu hoa cúc rối, thâu góp lại cho đời những yêu thương. Tháng mười về trong tôi thật rộn ràng, nhẹ nhàng với những niềm vui mới, những hy vọng mới…Đất trời vào độ cuối Thu, mang đến cho tôi những khắc khoải, những trăn trở theo từng cơn gió heo may, theo từng hơi sương lành lạnh trong đêm sâu thăm thẳm. Mùa thu chạm bậc thềm với những bình hoa cúc xinh xắn, rực rỡ đã làm ta chất chứa bao cảm xúc.
(Hoa cúc mùa thu, sưu tầm)
Tháng 10, tháng thật đặc biệt. Tháng khởi đầu của chuỗi “ngày dụi vào đêm, vừa nhạt nắng đã loang thềm ướt trăng”. Ngày đi nhanh, tối đến nhanh. Trong ta cảm thấy chợt thêm bao hoài niệm về con người, về cuộc sống… Những bước đi vội vã của cuộc đời, dường như đâu đó trong mỗi bước mưu sinh một ngày trên đường dài của ai đó bỗng gấp gáp hơn. Những gánh hàng kĩu kịt mỗi đêm như nặng hơn vì đêm tối bắt đầu dày lên. Nhưng thấp thoáng trong chiếc nón lá, hay là chiếc khăn nhỏ vấn trên đầu là cái miệng vẫn nở một nụ cười thật tươi như để cảm tạ chút se sắt cuối thu mang lại, cảm tạ cái không gian sống của những ngày cuối thu.
Tháng mười – tháng của mùa thu. Mùa thu vốn luôn được coi là mùa “gợi cảm” nhất trong năm bởi dường như những tháng ngày này không gian luôn thấm đượm sắc màu của sự lãng mạn và ngọt ngào. Những vạt nắng vàng ươm phủ ngoài cửa sổ, những tán cây lá dần ngả vàng nhạt trên phố, thấp thoáng dưới mái hiên nhà ai chậu cúc vàng tươi lay động trong gió… tất cả tạo nên nét đẹp nhẹ nhàng, tĩnh tại mà đầy lôi cuốn của mùa thu. Bạn bỗng thấy mình trở nên “tham lam” muốn gom góp hết hương sắc thu đưa tràn ngập mọi góc nhỏ trong ngôi nhà, để mỗi khoảnh khắc đều là sự “thưởng ngoạn” vẻ đẹp của mùa đi qua.
Tháng 10 về cũng là cuối mùa của hoa sữa. Vòng đời hoa sữa sẽ “ngậm hương”, giữ sức, hứa hẹn một mùa hoa xinh khác. Nhưng đâu nhanh đến thế, hoa vẫn còn lưu luyến tháng 10 lắm, hương nó vẫn còn đủ độ nồng nàn khiến cho bao trái tim phải bồi hồi, xao xuyến, nhớ nhung nếu phải chia xa. Có những chiếc lá cũng dần vàng. Có chiếc đã chao nghiêng theo cơn gió. Có cánh hoa cũng bắt đầu chia tay cụm hoa nhưng vẫn nhắn gửi những cánh khác cháy hết mình cho một ngày cuối mùa với những thương yêu, để cho những cặp tình nhân ấm áp, tay trong tay tình tứ bên con đường thơm nồng hoa sữa, để biết rằng hoa vẫn mãi bên mối tình trắng trong.
Những ngày tháng 10 có thêm chút gió, thêm cái se lạnh của khí trời. Những cơn gió phóng túng vặn mình trên thành phố rộng, lướt trên những tầng cây, luồn vào từng con phố nhỏ. Khi ấy ta lại có dịp diện trên mình chiếc áo len mỏng, thấy mình đáng yêu hơn. Phố xá những ngày này cũng thêm phần tươi vui, rộn ràng, rực rỡ trong màu sắc sặc sỡ của những áo, váy thướt tha. Trời cuối thu, thêm mấy sợi nắng thỉnh thoảng vương bên hiên nhà ai đó. Ta yêu cái thời khắc giao mùa, cái thời khắc luôn khiến lòng nao nao, cảm xúc cứ thay đổi thất thường theo từng bước lưu chuyển của nó. Lúc vô tư cười đùa, lúc nhớ thương bịn rịn, lúc lại giận hờn vu vơ.
Tháng mười về, những cảm xúc vu vơ bất chợt, tôi cảm thấy yêu hơn cuộc sống này, yêu cái hương vị rất riêng của tiết trời cuối thu. Cuộc sống luôn vội vã trôi đi với những lo toan thường nhật, nhưng hãy để chút góc khuất của lòng mình trải nghiệm cùng những tinh túy của tạo hóa, của đất trời, bạn sẽ thấy cuộc sống này thật nhẹ nhàng và bình yên biết bao nhiêu./.
PV. Sưu tầm